Nguyễn Thị Thu Nga

Tượng Gỗ

Đêm anh nói lời chia tay
Vầng trăng lung linh bỗng nhòe nước mắt
Ngôi sao băng nhói lên rồi vụt tắt
Những mảnh sao vương vỡ vụn trong ngân hà
Ngồi ngắm vì sao sa
Em bỗng thấy mình hóa thành tượng gỗ
Đâu biết đến những lo lắng, bồn chồn
Đâu biết đến những yêu thương, đợi chờ, hy vọng
Lời muốn nói ngắc ngứ hoài nhưng tuyệt vọng
Anh ơi, biết đến bao giờ tượng gỗ mới hồi sinh?

Được bạn: M_Hằng
Người Đăng:diên vỹ
Ngày:03/08/06 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tượng Gỗ"